Lớn dần lên , tôi tiếp xúc với khá nhiều sách. Một chân trời kiến thức, một biển bờ mộng mơ. Gần như hạnh phúc của tôi, chỉ là có trong tay một cuốn sách mới và đọc nó. Tôi thèm thuồng có một cuốn sách mới, còn hơn thèm thuồng một món ăn lạ miệng hay một bộ quần áo đẹp.... và cứ thế, tôi lớn dần theo những trang sách. Khi tôi bước vào cánh cổng đại học, bao nhiêu thú vui làm tôi quên mất người bạn nhỏ. Tôi chỉ chạy quanh ngoài đường bằng những hoạt động tình nguyện hay các hội thảo... Dần dần khoảng thời gian ở nhà co lại , chính vì thế sách cũng dần trở nên xa lạ trong quỹ thời gian của tôi.Một ngày , tôi vô tình nhìn lại. Thấy mình thiếu một điều gì đó. Vui vẻ, nhiệt huyết, trong hoạt động như thế . Học hỏi cũng được khá nhiều từ các trải nghiệm mà sao trong sâu thẳm tôi vẫn thấy thiếu thốn một điều gì đó.
Rồi, vô tình một ngày , tôi tìm đên sách, Vô tình và nhẹ nhàng là cuốn'' nhà giả kim''. Tôi đọc dòng đầu tiên, trang đầu tiên, rồi chẳng biết từ lúc nào tôi đọc hết cả cuốn. Đọc với sự mãnh liệt mà lâu lắm tôi chưa có khi làm bất kì điều gì. Cuốn sách khép lại. Tim tôi như loạn nhịp, Nó còn kì diệu hơn khi gặp người mình thích. Cảm giác thật sự khó tả. Tôi ngộ ra nhiều điều mà lâu nay mình đang gặp vấn đề và giải thích cho nhiều câu hỏi đang nhảy lung tung bấy lâu trong đầu tôi... Và từ đó, tôi quay lại với những trang sách. Trung thành hơn bao giờ hết. Tôi mua rất nhiều. Cái thời sinh viên đó, đôi khi ngay đầu tháng đã phải ăn mì tôm , nhung cũng quyết tâm dành tiền mua sách.Bạn bè, mọi người xung quanh thắc mắc. Tại sao mày đọc sách điên cuồng đến vậy ? Tôi không biết giải thích ra sao với họ. cũng chỉ nói: vì sách rấy hay, rất tuyệt vời. hay khuyên học đọc sách đi,nó quan trọng lắm. Nhưng tôi biết những từ đó là không đủ để nói lên lí do đọc sách và điều kì diệu từ sách
Một ngày, tôi cũng không nhớ mình nghe từ ai. Một câu hỏi '' Nếu bạn viết sách, bạn sẽ viết điều gì vào đó'' ?? Bạn tự có câu trả lời cho riêng mình đi. Rõ ràng đó sẽ là những điều tâm huyết, những thứ tuyệt vời nhất của cuộc đời bạn, Chẳng ai đưa những thứ rác rưởi vào sách cả. mà nếu có thì đó không đáng gọi là sách. Vậy, hãy suy nghĩ ngược lại. Tất cả những cuốn sách (bạn đã có chọn lọc rồi nhé) đều là những tinh hoa, trí tuệ, kinh nghiệm của người đi trước. Vậy tại sao bạn không học từ đó, không học từ những bài học tuyệt vời của người khác. Đồng ý với việc học từ trải nghiệm là rât hay ho và hiệu quả. Nhưng cuộc đời còn người là hữu hạn, bạn có thể đi để rút hết tất cả các kinh nghiệm được không. Hay tốt hơn, bạn nên học cách đứng trên vai những người thành công trong lĩnh vực của bạn. đứng trên vai những người khổng lồ.
Đừng quên làm thật nhiều. Bởi không có hành động, bạn lại đang vô tình biến những của quý đó thành rác
NHỚ một điều :'' Thuốc quý đưa cho kẻ không biết dùng, thành vô dụng ''.
Tản mạn ngày bão 16/9/17